Thơ

Tháng 7 mùa thu năm Giáp Ngọ 1954, vào một ngày đẹp trời có mộ vị khách đến Đại Yên thăm cụ Nguyễn Đức Cần. Ông cụ này ăn vận thanh lịch, dáng vẻ thanh tao, như một bậc tiên phong đạo cốt. Người khách đó tự giới thiệu mình là người của thành Thăng Long xưa, với danh hiệu là Long thành Hoài quang cư sĩ (*), đến gặp cụ Nguyễn Đức Cần để tặng một bài thơ:

Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu :

Bái tặng Nguyễn chân nhân

Đại Yên mở rộng đạo chân truyền
Che chở đêm ngày có thượng thiên
Thánh chúa xét soi gương đạo pháp
Sơn nhân gìn giữ vẻ thiên nhiên
Bốn phương độ thế ân vô lượng
Ngàn dậm thành tâm khách hữu duyên
San sẻ cho đời khang phúc thọ
Trời nam lưu mãi tiếng chân tiên.

*****

Đạo cả khơi nguồn chính từ đây
Trời thương chúa độ chỉ đường ngay
Chân tâm mộ đạo đưa duyên lại
Chính đạo minh tâm hưởng phúc dầy
Cứu thế trừ tai trong đất nước
Độ nhân giải ách súôt đông tây 
Muôn nhà an lạc ơn thiên thượng
Dân nhớ ngàn xưa trọng đạo thầy 

*****

Chính đạo trừ tai, tà khí tiêu tan non nước lặng
Chân nhân tác phúc, lương dân an lạc trúc mai tươi

Hồng nhật chiếu an hương, sơn thuỷ thanh quang 
                                                           tiên chúa giáng
Chân nhân hành chính đạo, yêu ma tiêu tán 
                                                         phúc thần lâm.

Long thành Hoài quang cư sĩ
(Bái tặng Nguyễn Chân nhân-Bái tặng có nghĩa là cung kính chắp tay mà tặng bài thơ).

Bài thơ trên mang một khẩu khí rất lạ, nó như một sự giao thoa đồng cảm giữa những con người cao thượng, không màng đến danh lợi của cuộc đời và mang theo hơi thở của đạo lý Trời Đất.

Chúng ta thấy ở khổ thứ hai, những chữ đầu dòng đã được xếp đặt để nói lên chủ ý bài thơ: Đạo Trời Chân Chính Cứu Độ Muôn Dân.

(*) Sau này Cụ có cho chúng tôi biết, người tặng bài thơ trên chính là Vị thần sông Tô Lịch.
----------------------------------------------
Đẹp như đất đỏ phù sa
(Nhân kỷ niệm ngày quay phim tài liệu cụ Nguyễn Đức Cần chữa bệnh tóc kết và bại liệt chân ngày 30-4-1974, Gs. Nguyễn Hoàng Phương cảm tác)
Đây chân con gẫy gập
Đây thân con què quặt
Con lớn lên day dứt cuộc đời…
Hãy nhìn cụ con ơi!
Hãy nhìn cụ con ơi!
Con nhìn nữa…
Mẹ đứng yên đếm từng hơi thở
Có nôn nao tia nắng nhỏ hè sang..
Ôi! Có ai sung sướng vô vàn
Nhìn chân con đó,ngỡ ngàng sống lại..
Đại yên ơi ta nhớ người ,ta nhớ mãi
Khắc tên Người vạn đại trong tim
Khắc tên Người trên mái tóc êm
Đẹp như nắng về lúa chín

Chiều nay nắng về lặng tiếng
Vẻ đẹp đôi mắt sáng ngời
Mang cho mẹ tiếng cười
Mang cho con sức sống
Mang cho ai muôn nghìn hy vọng
Nhìn lên mênh mông từ miền đất đỏ
Từ bao vùng xa xôi châu thổ
Hướng về xóm nhỏ quê ai..
Từng đoàn người…
Từng đoàn người..
Như nước chảy về khơi
Tràn về Đại Yên xóm nhỏ
Lần mò tìm đôi mắt đó
Đẹp như đất đỏ phù sa…

Tôi viết bài thơ
Viết giữa mùa
Hè sang tràn tia nắng mới
Giữa Đại Yên gió về phơi phới
Giữa tiếng cười hồ hởi xóm nhà..
Tôi viết bài ca
Chan hoà dòng nước mát
Nỗi u buồn đời ai đã tắt
Sau luỹ tre tươi..
Tôi viết tặng Người
Triền miên về đời gian khổ
Mà tim người vẫn thở
Anh hùng bên chiếc áo đỏ nâu sồng
Hè về nắng chiếu mênh mông….

Đại Yên ngày 2 tháng 5 năm 1974
Nguyễn Hoàng Phương

Khoa Vật lý Trường Đại học tổng hợp Hà Nội

----------------------------------------------
Thơ đầu Xuân

Kính gửi: cụ Nguyễn Đức Cần

Kính thưa cụ,

Từ trước tới nay,gia đình chúng con gặp nhiều tai ương, kẻ chứng nọ, người tật kia, không lúc nào gia đình không phải thuốc men tốn kém, không được sống yên vui hạnh phúc.

Từ khi được cụ cứu giúp chúng con, nay các cháu đã bình yên, tai đã qua, nạn đã khỏi, toàn gia được sống hạnh phúc yên vui, làm ăn sinh sống hàng ngày càng thêm thịnh vượng mà không qua mất một đồng nào tiền thuốc thang.

Kính thưa cụ
Công ơn của cụ như trời bể

Thật :
Núi cao biển rộng sông dài
Cũng không sánh nổi với người hiền nhân

Kính thưa cụ,
Đôi câu đối:

"Trọng nghĩa khinh tài, Đại Yên mạnh thường đức toả
Cứu nhân độ thế, Hà thành Biển Thước danh vang"

Càng nêu cao tấm lòng thương dân nghèo khổ. Tấm lòng nhân đức ấy đã vang khắp nơi trên đất nước.
Chúng con không biết lấy gì để đền đáp công ơn trời bể mà cụ đã độ cho chúng con. Gia đình chúng con xin khắc cốt ghi xương đối với công ơn trời bể đó. Chúng con xin nguyện tu nhân ,tích đức để đền đáp công ơn cụ.

Dưới đây con xin có hai vế câu đối và mấy vần thơ để kính tặng cụ

"Biển Thước tái sinh, Nam Bắc danh sư duy hữu nhất
Hoa Đà xuất hiện , Đông Tây y nghiệp thị vô song"

và bài thơ:

Lương y nhất phẩm nam trời
Chữa người bằng đức, cứu người bằng nhân
Một niềm vì nước vì dân
Trên đời dễ được mấy lần gặp tiên
Rộng thương cỏ nội hoa hèn
Hãy xin công báo , nghĩa đền cho minh
Thấy người nghĩa trọng tài khinh
Dám xin kết cỏ ngậm vành về sau
Khắc xương ghi dạ xiết bao
Dễ đem gan óc mong cầu trời mây
Đến bây giờ được thấy đây
Rõ ràng mở mắt tưởng rầy chiêm bao
Công người xem tựa non cao
Đức người tựa bể,biết bao công tròn
Đầu năm tuổi thọ thông hanh
Chúc Người xuân mới trời dành phúc to.

Hà Bắc ngày mồng 1 Tết Giáp Dần 1974
Kính thơ

Chử văn Chi 
Đồng Kỵ, Đồng Quang,Tiên Sơn – Hà Bắc

----------------------------------------------
Xin kính dâng Người

Xuân này con đến mừng cha
Một trời xuân nở ngát hoa bên lòng
Xin dâng người mối cảm thông
Cội nguồn của mọi tấm lòng yêu thương
Người là sóng nước đại dương
Của lòng nhân ái,thiên đường thế gian
Lung linh sao ánh hào quang
Toả ra từ mỗi bước đường người qua
Xin dâng người một ngàn hoa
Muôn sau còn ngát hương xa hương gần
Ân tình gieo xuống thế nhân
Mỗi mùa xuân,mấy mươi lần sinh sôi
Nắng mưa bão tố chuyển dời
Lòng người cùng với đất trời trường xuân.

Hà nội, tháng 1 năm 1979
Vũ Văn Ngọc

----------------------------------------------
Câu đối

Năm đó, lúc bấy giờ vào khoảng tháng chạp rồi, chuẩn bị đón xuân, tôi nghĩ đến công ơn của cụ và tôi đã nghĩ một đôi câu đối dâng lên cụ.Tôi viết như thế này:

“Bệnh hiểm mấy cũng trừ xong, Xuân tới nắng hồng tràn lối ngõ. Một Hoa Đà, một Biển Thước, một Hải Thượng Lãn Ông kính cẩn đứng khoanh tay hầu trước cửa.” 

“Tài cao đâu nhường tạo hoá, Đức nhân nhuần thấm khắp muôn trùng.hỏi Lão Tử, hỏi Giê Su, hỏi Thích Ca Mầu Ni diệu pháp thiêng giáng hạ cứu bao người.” 

Thế rồi tôi mang sang đọc cho cụ nghe, để xin ý kiến cụ, xem có cần phải sửa gì, thì tôi tiếp tục sửa. Tôi sợ rằng, đôi câu đối của tôi đụng chạm đến các vị thánh thần.

Nhưng cụ dạy: ”Chú nghĩ thế nào thì cứ viết thế,không cần phải băn khoăn”, và khi tôi dâng lên cụ đôi câu đối đó, cụ rất là hoan hỉ.

Vũ Văn Ngọc
Nhà giáo trường cấp 3 Chu Văn An

----------------------------------------------
Thơ Xuân Nhâm Tuất 1982

Kính chúc cụ Nguyễn Đức Cần:

Xuân Nhâm Tuất xin dâng lời kính chúc
Cụ thọ trường gia phúc cứu độ nhân
Giữ chỉ quyền đạo pháp cầm cân
Lường hoạ phúc bệnh trần cứu giải

Thiên vạn niên bất hồ hữu tái
Hướng pháp màu rượu chỉ linh phương
Dư luận đời tô tụng lẽ sự thường
Lý chính đạo trông vào điều thực hiện

Gương đạo đức nêu cao thanh kiệm 
Suốt cả đời cứu độ bệnh nhân
Đã thực hành hai chữ thanh bần 
Để dưỡng chí tâm thần thường lạc

Dù u ám phong ba bão táp
Giữ ý từ nhường có rượu Đại Vân
Lòng yêu đời cứu độ bệnh nhân
Ngồi yên tĩnh như Thái Sơn che chở

Bao gia đình khổ đau được tâm người cởi mở
Biết lấy gì đền đáp xứng với công ơn
Ngày đầu năm họp mặt để mừng xuân 
Xin kính chúc an ninh trường thọ

Kính chúc tân Xuân
Viên Nhã - Nguyễn Cao Trương – Tô Xuân Đào

----------------------------------------------
Bút tích của cụ Nguyễn Đức Cần
Chữ của cụ

Chữ Người ý nghĩa tuyệt vời
Chữ ban hạnh phúc thay Trời cứu dân
Nét thần phấp phới xa gần
Tung bay cao thấp, muôn dân được nhờ
Từ bao giờ đến bây giờ
Việt Nam có Cụ, dân chờ dân mong
Mong như cha mẹ rủ lòng
Thương con thương cháu, giống dòng rồng tiên
Nghìn xưa cụ ở thượng thiên
Nghìn nay giáng thế dịu hiền biết bao
Một tờ đạo trị bệnh do cụ viết
Trần gian đau đớn ra sao
Nhất tâm xin cụ, bệnh nào cũng yên
Đức dày được cứu khỏi liền
Cụ không dùng thuốc, bạc tiền cũng không
Trần gian mù điếc phải thông
Nếu còn ngây dại: chất chồng oan khiên
Cụ cho giác ngộ tự nhiên
Ai cầu nấy được, từ thuyền độ ngay
Cụ thương không kể đêm ngày
Ai mà có phúc, gặp Thầy thượng thiên

Hà Nội, 28 tháng 8 Nhâm Tuất
Kính dâng

Ngọc Thanh

---------------------------------------------------
Mời các bạn bấm vào đây để xem tiếp những lá thư cảm tạ của bệnh nhân gửi cho cụ mà chúng tôi chọn lựa sưu tầm được. Hiện tại nhà cụ còn lưu giữ khoảng hơn một ngàn lá thư bệnh nhân. Trước đó, mỗi năm cụ đều đã cho đốt bớt rất nhiều, thật là đang tiếc biết bao..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét