4 tháng 6, 2009

Nơi đây Đại Yên

Kính thưa Cụ Nguyễn Đức Cần

Con rất sung sướng và hồi tưởng lại 14 năm qua con được biết và được hầu cụ. Hôm nay, con xin phép viết lên đây để luôn luôn tưởng nhớ và cũng là biết ơn cho đến trọn đời.

Thưa Cụ

Năm 1954 được mẹ con đưa lên hầu cụ, nhưng lúc đó con còn tuổi thanh niên, tuổi đời chưa hiểu, còn bán tín bán nghi. Đến năm 1957 con xin phép bố mẹ cho đi theo anh rể buôn bè trên rừng núi xa xôi, những nơi con chưa từng bước chân tới, đúng là nơi rừng thiêng nước độc. Không may cho con, mắc phải bệnh sốt rét ngã nước. Trở về nhà cứ cách một ngày lại lên cơn sốt, hết sốt rét lại sốt nóng đến 40 độ, sau đó lai buốt đầu, mỗi cơn sốt kéo dài đến nửa ngày, cứ thế kéo dài suốt 3 tháng liền. Hết tiêm thuốc lại uống k‎‎ý ninh vàng cả mắt, hết thuốc tây lại thuốc ta rồi quay ra cúng lễ, đều cũng không khỏi. Sau có người mách là đào giun đất mà nuốt thì sẽ khỏi, con sợ quá không dám nuốt, lúc bấy giờ người con chỉ còn cái xương bọc cái da, phải chống gậy mới đi nổi. Con tưởng như không thể sống được nữa. Khi mẹ con lên nói với cụ và cụ nhận lời giúp đỡ, thế là từ đó bệnh bớt dần và ít lâu sau con khỏi hẳn, sức khỏe được hồi phục. Con tự nghĩ đúng là cụ đã cải tử hoàn sinh cho con. 


Con cảm thấy rất sung sướng

Từ năm 1960 đến nay con được gần gũi cụ, được cụ chăm lo săn sóc, được cụ chỉ bảo dạy dỗ đến nơi đến chốn. Cụ đã cho con biết sống có đạo đức, biết thương yêu đùm bọc nhau trong cơn hoạn nạn.

Thưa cụ 

Công ơn của cụ đối với con thật là vô hạn, con cũng đã được mắt thấy tai nghe những việc làm đạo đức cứu người mà không màng danh lợi của cụ. 

Vậy con xin phép được viết nên mấy vần thơ để nói lên điều đó
Bài thơ xin dâng cụ:

Ba Đình có xã Đại Yên
Cụ Cần như thể một vị tiên
Thương người cứu giúp cho trăm bệnh
Giúp kẻ cơ hàn, khách hữu duyên

Xa xôi muôn dặm cũng biết tin
Trên ngược dưới xuôi khắp mọi miền
Việt-Hoa-Lương –Giáo, ngàn trăm họ
Ơn cụ ra tay khắc khỏi liền.

Cao qu‎‎ý thay , bậc thánh hiền
Mặt trời soi tỏa khắp thiên niên
Công ơn so sánh như trời biển 
Đao đức vô vàn, đạo đức tiên.

Hà Nội ngày 21 tháng 11 năm 1971

Kính thư

Con của Cụ
Hoàng Trung

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét