5 tháng 6, 2009

Đời đời nhớ ơn cụ

Thị xã Sơn Tây ngày 20 tháng 5-1974

Kính gửi : Cụ Nguyễn Đức Cần

Kính thưa Cụ 

Cháu là Trương Quang Tài sinh ngày 20 tháng 12- 1958, hiện ở phố Phùng Khắc Khoan, thị xã Sơn Tây. Hôm nay cháu vô cùng sung sướng viết lá thư này với tất cả tấm lòng thành kính của cháu gửi lên Cụ .

Thưa Cụ

Nhờ bàn tay đức độ của Người, Người đã cứu sống cho cháu và cứu sống cả cho gia đình cháu thoát khỏi cơn bệnh hiểm nghèo đã hành hạ cháu gần 2 năm trời nay. 


Giờ đây thân thể cháu nhẹ nhõm, tinh thần cháu sảng khoái, mắt cháu tinh tường, cháu viết lá thư này kể lại quá khứ bệnh tật của cháu vừa vượt qua được.

Cháu nhớ lại cách đây hai năm, hôm đó trong người cháu thấy mệt mỏi luôn , nhưng cháu vẫn đi làm được để giúp bố mẹ cháu, nhưng từ ngày 4 tháng 10 -1973 bệnh của cháu bắt đầu nặng, đầu tiên hai mi mắt cháu sưng, rồi hai cổ chân phù, sau lan lên bụng, bụng cháu từ chỗ bì bì, ăn vào ậm ạch khó tiêu, sau lên đến bụng tròn căng, rốn lồi , da bụng mỏng ,tưởng chừng như chạm mạnh là vỡ. Lúc này cháu không ăn được, khó thở phải ở tư thế nửa nằm nửa ngồi mới dễ chịu. Đã thế về đêm cháu mê man không biết gì, mẹ cháu thức đêm trông nom cháu, nói cháu nghiến răng ken két cả đêm, gọi lay, bấm vào da thịt cháu cũng không tỉnh…

Tình hình diễn biến bệnh từ nhẹ tới nặng trầm trọng, lại là con một gia đình nghèo, bố cháu đi đạp xích lô, sau vì bệnh đau dạ dầy mất sức nên phải bỏ nghề và nhờ chính quyền sắp xếp cho công việc trông nom trường học, một tháng được 30 đồng, còn mẹ cháu thì đi chợ chè chai đồng nát để nuôi bốn anh em cháu. Nay lại thêm cháu mang bệnh, mẹ cháu thương cháu nên cố vay mượn bà con để chạy chữa thuốc thang cho cháu.

Cháu đã chữa :
-Thuốc Nam của cụ Quảng ở Sơn Tây uống 15 thang
-Điều trị ở trạm xá khu phố, tiêm kháng sinh
-Chuyển về Bệnh viện Sơn Tây
-Chị cháu chuyển cháu về viện 105 là viện Quân y để điều trị…Cháu nhớ là đi khoảng 15 nơi để chữa mà bệnh không khỏi.

Kính thưa Cụ 

Đấy là tất cả những diễn biến bệnh tật và cách đi xin chữa bệnh của cháu và dùng thuốc trong thời gian cháu mắc bệnh. Nhà nghèo, bệnh hiểm, mẹ cháu đã cố hết sức mà bệnh cháu vẫn mang.
Thật phúc đức cho cháu và gia đình cháu, hay bố mẹ cháu ở hiền nên cháu đã được gặp Cụ .

Kể từ ngày cháu gặp Cụ, Cụ đã cứu cháu và cháu luôn thành tâm tin tưởng, bệnh của cháu đã rút dần từ ngày đó. Nay chân, bụng cháu đã xẹp hẳn, mắt cháu hết sưng, miệng cháu muốn ăn, chân tay cháu muốn cử động , chạy nhảy…

Cụ thật là tiên giáng thế và cụ đã cứu sống cháu.

Bố mẹ cháu và cháu không biết lấy gì để tạ ơn Cụ và chỉ biết cúi đầu tạ ơn Cụ.

Cầu xin cụ sống muôn năm để cứu nhân loại và cứu những người bệnh tật khổ đau như cháu.

Cháu đời đời nhớ ơn Cụ.

Cúi chào Cụ
Cháu 

Trương Quang Tài
Số nhà 193 phố Phùng Khắc Khoan , thị xã Sơn Tây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét