15 tháng 5, 2013

Cứu nhân độ thế 3/6

2 – Chữa bệnh bằng tờ đạo – ( Phù - linh thần phù trong Mật tông)

Linh thần Phù, thần Phù, Phù , trong dân gian còn gọi là Bùa . Bùa là một từ Việt cổ, người Việt dùng từ Bùa thay cho “ Phù “ là âm Hán Việt .Bùa diễn đạt tác dụng của khí để dùng trong chữa bệnh, phong thủy, hộ mệnh, trừ tà…Những ký hiệu mà chúng ta thấy trong Bùa ( phù ) có chức năng truyền tải thông tin và năng lượng . Với những Phù sử dụng trong chữa bệnh, nó tác động tới thể xác và tinh thần nên có thể chữa thân bệnh và tâm bệnh . Một điều quan trọng nữa là Phù chỉ có tác dụng khi được trì chú bởi các vị cao tăng, đạo sỹ, những bậc chân tu đạo hạnh . Nếu không nó chỉ như một tờ giấy trắng mà thôi.Trở lại việc chữa trị bệnh của cụ, khi cụ nhận lời chữa bệnh, thì cụ thường cho những bệnh nhân một tờ giấy mà những người bệnh gọi là tờ đạo.


Tờ đạo đó như thế nào ? Đó là một tờ giấy trắng, được cắt ra mỗi chiều khoảng 4cm ( kích thước gần giống như một bao diêm ). Khi cụ nhận chữa bệnh thì cụ dùng bút bi ghi những ký tự vào tờ giấy đó và cụ dặn đặt vào chỗ đau của người bệnh .Những ký tự mà cụ đã viết vào tờ giấy đó như thế nào ? Có tờ cụ chỉ ghi chữ “ Sốt “ hay “ Hen’’, đó là nhưng căn bệnh mà người bệnh mắc phải…có những tờ đạo thì những ký tự trông như mây cuộn, sóng dồn, có tờ thì lại như chữ khoa đẩu thời thượng cổ…rất lạ. Thật ra những ký tự trên có tính quy luật (được đúc kết qua nhiều đời), mỗi hình đều có ý nghĩa riêng, ứng với một quy luật vận hành của năng lượng. Người vẽ bùa phải là người có công phu tu luyện thực sự, có khả năng phát ra năng lượng để nạp vào bùa. Khi vẽ bùa, người vẽ phải đạt được trạng thái xuất thần, để năng lượng đi vào hình vẽ một cách tự nhiên, và vận hành theo những quy luật đặc biệt mà người xưa đã đúc kết thông qua những nét vẽ, những đường uốn lượn kỳ lạ.Một điều đặc biệt là Tờ Đạo mà cụ cho người bệnh, không hề có trì chú như dùng Linh Phù .Chúng tôi xin dẫn chứng những tác dụng của tờ đạo của cụ khi cho người bệnh .
Ông Lý Hữu Thành , một bệnh nhân ở Thanh Hóa , viết thư kể lại : Trước năm 1980, năm nào tôi cũng bị sưng mụn ở lưng gần ngay cột sống, tây y gọi là hậu bối, tôi đã chữa ở bệnh viện Việt – Xô thuốc men tốn kém hàng tháng trời, nhưng chỉ đỡ chút ít chứ không khỏi. Tháng 9 năm 1980, mụn bối lại tái phát, sưng rất to làm tôi vô cùng đau đớn, cụ đã nhận chữa cho tôi và cho tôi tờ giấy ( tờ đạo ), hàng ngày trước khi đi ngủ, tôi đặt tờ giấy đó một phút lên chỗ đau, theo lời cụ dặn. Chỉ trong một tuần là mụn đó đã hết, tôi đã khỏi hẳn bệnh . Đến nay đã 3 năm không thấy còn tái phát nữa .

Ông Minh Đăng Khánh, phóng viên Báo Sài Gòn giải phóng, viết thư kể lại một chuyện lạ kỳ qua bức thư sau :

"Thành phố Hồ Chí Minh ngày 23 tháng 8 năm 1982

Kính thưa cụ

Trước hết, con xin thưa với cụ, một chuyện kỳ lạ mà con vẫn chưa hết bàng hoàng, xúc động. Nếu không được cụ cứu vớt thì chắc hẳn giờ này con không còn có thể ngồi viết thư được.

Đêm 19 tháng 8 vừa qua, lúc gần về sáng, con đang ngủ ngon giấc thì bỗng choàng dậy, con thấy người lạnh toát, miệng không nói được, chân tay nặng trĩu, vợ con nằm ngay ở bên cạnh mà con không sao gọi nổi. Con có một cảm giác rất rõ rệt là mình sắp chết.May thay cho con, trước khi ngủ , con để cái đạo cụ cho , ở ngay bên gối. Con vừa nghĩ tới cụ, vừa thu hết tàn lực, nhấc tay cầm cái đạo đặt lên đầu. Vài phút sau, người con ấm dần, chân tay bắt đầu nhẹ và nói được. Thế là con đã được cụ cứu sống một cách vô cùng kỳ diệu” .

Trong các tờ đạo mà cụ cho bệnh nhân, có một tờ đạo mà bệnh nhân gọi là tờ đạo sức khỏe . Những người đi công tác xa , đi nước ngoài , những người thấy trong mình không được khỏe hoặc ngay cả người đang khỏe mạnh nhưng vẫn xin cụ để dự phòng . Đối với trường hợp của Ông Minh Đăng Khánh, trước khi ông rời Hà Nội trở lại thành phố Hồ Chí Minh, nơi ông đang sinh sống, thì cụ cho ông Tờ đạo sức khỏe đó, nhưng ở trường hợp này tờ đạo đó có tác dụng như một Đạo hộ mệnh ( bùa hộ mệnh ).

Chúng tôi xin trích dẫn một bức thư của Ông Trần Năng Luận, một chiến sỹ lái xe, tại tuyến lửa Quảng Bình, trong những giai đoạn ác liệt của cuộc chiến tranh chống Mỹ :

Quảng Bình ngày 8 tháng 7 năm 1972

Kính lạy Thầy
Thầy cho phép con được kính lạy Thầy - “ Bhagavatta “ Ba-ga-vat . Đó là danh từ Ấn Độ để chỉ Người Thầy đạo đức tôn quý nhất đời .
Kính thưa Thầy
Sau khi con vô vùng may mắn được dự ba ngày Tết, đón xuân Nhâm Tý tại cố hương ,được Thầy cho tờ đạo hộ mệnh, ngày mùng 4 Tết con lên đường vào Quảng Bình phục vụ công tác tiền tuyến.Trong lá thư này, con xin báo với Thầy được rõ những nguy hiểm mà con đã trải qua, trong những chuyến xe trên các nẻo đường chiến tranh ác liệt, xe con đã bị 10 trận bom bao trùm.

Ngày 17, 18 và 19 tháng 6 năm 1972, đơn vị con bị máy bay giặc Mỹ 8 lần oanh kích, hàng trăm quả bom bi mẹ tung ra hàng vạn quả bom nhỏ xuống nơi đóng quân, xe ô tô bị cháy 17 chiếc, nhà cửa, trại chăn nuôi, kho xăng dầu bị sập và cháy hoàn toàn, ngay cả một con chim bồ câu , biết bay cũng còn bị 5 viên bi vào mình, một quả bom sát thương 25 cân đã rơi cách thùng xe con nửa thước, xe bị vỡ kính, thủng hai lốp và đầy mảnh bom…trong những lúc hiểm nguy như vậy con đã thấy rõ Thầy đã cứu con và con đã được an toàn, mạnh khỏe .

Một lần khác, lúc con đang lái xe trong đêm đi qua một trọng điểm, chợt con thấy những tia ánh sáng màu hồng đỏ, như một ngôi sao băng, nổ tung ngay giữa đường và bắn ra một cục lửa đỏ ra ven đường, con hốt hoảng phanh xe đứng dừng lại. Con tưởng rằng chiếc xe trước bị bom bi, nhưng lại không nghe thấy tiếng nổ gì cả . Điều đó làm con ngạc nhiên, con đi chậm đến điểm đỏ, thì xuống xem, thì ra đấy chỉ là một chiếc đèn có kính màu đỏ. Con thấy bàng hoàng và con tự kiểm tra lại thần kinh của mình, con thấy mình vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Bỗng một trận bom bi rơi nổ ngay vào giữa đường cách chỗ con khoảng 1000m ( ở phía sau ) , tiếp theo một trận bom lân tinh trắng ở trước mặt và 5 quả dù pháo sáng bùng ra giữa hai trọng điểm ấy. Đó là một chiến thuật đánh tiêu diệt xe của giặc mỹ. Nếu con không phanh xe dừng lại lúc trước, thì con đã bị chết cháy trong trận bom lân tinh ấy rồi . Nhờ ơn tờ Đạo Thầy cho mà con đã thoát chết trong gang tấc ”.

Việc sử dụng tờ đạo của cụ Nguyễn Đức Cần cũng có nhiều cách :

+ Dùng tờ đạo đặt vào chỗ đau của người bệnh : Người bệnh đặt trên chỗ đau, đeo trong người..
Nhạc sỹ Tu My – Đỗ Mạnh Cường ở số nhà 20 phố Nguyễn Văn Tố , Hà Nội bị bệnh tim ( loạn nhịp tim ), ông lên gặp cụ để xin chữa bệnh và ông được cụ cho một tờ đạo . Ông đã may một cái túi nhỏ, đeo tờ đạo đó ngay cạnh trái tim . Ông kể rằng : từ ngày có tờ đạo của cụ , trái tim ông đã đập ổn định và ông thấy mình đã trở lại khỏe mạnh như một người bình thường.

+ Hóa tờ đạo tại nơi người bệnh nằm

Những trường hợp bệnh rất nặng đã chết lâm sàng hoặc khi cụ chữa bệnh cho gia súc ( bò, lợn…)
Ông Nguyễn Quang Chiểu, Giám đốc Nhà máy cơ khí Nông nghiệp bị ung thư,sau khi mổ , đã chết lâm sàng, chuẩn bị khâm liệm, gia đình lên cầu xin cụ cứu giúp. Cụ cho tờ giấy có chữ ký của cụ,gia đình đã hóa tờ giấy đó ngay trước phòng hồi sức của bệnh viện Bạch Mai . Khi hóa xong tờ giấy đó, thì người bệnh hé được mắt và người ấm dần lên . Sau đó ít ngày ông Nguyễn Quang Chiểu đã hồi phục sức khỏe và trở lại công tác .

Ông Vũ Văn Ngọc, một nhà giáo ở phố Thụy Khuê, Hà Nội kể : Thời kỳ bao cấp, gia đình tôi nuôi một con lợn lai khoảng trên một tạ, đến kỳ nó mang thai được khoảng hai tháng thì nó ốm bỏ ăn. Chúng tôi rất lo lắng, vì nó là một nguồn thu nhập thêm của gia đình tôi . Tôi có sang nhà thưa với cụ ,xin cụ cứu nó .

Cụ cười bảo : Chữa cho người, chữa cả cho lợn .Rồi cụ cho tôi tờ đạo, dặn về hóa ở trước cửa chuồng nó, rồi đổ cháo cho nó ăn. Tôi về làm theo lời cụ dạy, sau khi hóa tờ đạo, con lợn nhỏm dậy ra ăn cháo, rồi nó khỏi ốm, về sau nó đẻ được 11 con .

+ Hóa tờ Đạo trên cốc nước

Bệnh nhân uống nước hoặc dùng nước đó lau cơ thể .

Bà Chu Thị Bài ở thôn Thạch Bàn, ngoại thành Hà Nội kể lại : Tôi bị thấp khớp rất nặng, đi chữa ở nhiều bệnh viện không khỏi, khi tôi lên cụ xin chữa bệnh, cụ cho tôi một mảnh giấy bằng bàn tay, có nhiều chữ ký của cụ. Cụ dặn : Mỗi ngày uống một chữ thôi .Tôi về hóa tờ đạo có chữ ký của cụ trên cốc nước, vừa uống chữ của cụ vừa đi làm, cứ thế là khỏe dần lên, bệnh khỏi lúc nào cũng không biết .

Thiếu tá Vũ Huy Hậu, bị bệnh vẩy nến ( Psoriasis ) từ năm 1961 đã chữa nhiều lần ở Liên Xô ( cũ ) , bệnh viện 108, bệnh viện Đường Sắt … nhưng không khỏi. Đến tháng 3 năm 1974, đến xin cụ chữa bệnh, cụ cho một tờ đạo về nhà hóa trên chậu nước, rồi lấy nước đó lau rửa chỗ chân bị vẩy nến . Ông Hậu cho biết : Sau ba tuần, các nốt vẩy dầy cộm đã giảm rất nhanh, đã thấy giảm ngứa rõ rệt, ngủ rất ngon giấc ngay từ ngày thứ hai sau khi lên gặp cụ , khi trước đó mất ngủ nhiều .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét